[Am]Cô đơn đủ lâu thì ta mới hiểu [C]thấu
Để giữ nhau bây [F]giờ phải đổi bằng niềm [Em]đau
[Am]Yêu thương đủ lâu thì mới hiểu đừng nghĩ [C]quá xa xôi
Lỡ khi ai quay [F]đi rồi, lòng [Am]ta cũng sẽ tổn thương ít [E7]hơn.
[F]Nếu yêu là trò si mê, phải [G]bước qua mọi lời khen chê
Thì [Em]anh chẳng cần đúng [Am]sai
[F]Nếu yêu buộc phải hơn thua thì [G]anh tập quen với [C]thất bại. [E7]
[F]Nếu ta bước vội qua nhau, [G]biết đâu đến ngàn năm sau
Thì [Em]duyên vẫn chưa kịp [Am]tới
Vậy tại sao phải [F]lỡ làng, dù tình nhiều khi [E7]phũ phàng
ĐK:
Ai là ai của [Am]ai ai sẽ rời bỏ [G]ai
Ai là người mãi [F]mãi khổ [E7]đau vì [Am]ai
Yêu là chấp nhận [F]mình yếu đuối và [G7]liều đến cuối phải [C]không?
Nhưng mà ai có [G]hay sau lưng một tình [E7]yêu đã bước [Am]qua giới hạn hạnh phúc
Là triệu [F]vết thương sâu giằng [E7]xé tột [Am]cùng.